Tuổi ngọc (Nữ ca 2)

Sáng tác: Phạm Duy

1. Xin cho [G] em, một chiếc áo [Bm] dài
Cho em [D7] đi, mùa xuân tới [G] rồi
Mặc vào người rồi [Bm] ra ngồi lạy chào mẹ [Em] cha
Hàng lụa [Am] là [D7] thơm dáng tiểu [G] thơ

Xin cho [G] em, một chiếc áo [Bm] mầu
Cho em [D7] đi nhẹ trong nắng [G] chiều
Một chiều nhiều người [Bm] theo ở ngoài đường, trên [Em] phố
Và lòng [Am] người [D7] như áo phất [G] phơ

Xin cho [G] em một [Am] chiếc áo như mây [D7] hồng
Xin cho [Am] em một [D7] chiếc áo như mây [G] hồng
Xin cho em một [Am] chiếc áo như mây [D7] hồng
Xin cho [Am] em một [D7] chiếc áo như mây [G] hồng!

2. Xin cho [G] em một mớ tóc [Bm] dài
Cho em [D7] phơi ngoài hiên nắng [G] rọi
Rụng một vài sợi [Bm] thôi còn lại một con [Em] suối
Dòng mượt [Am] mà [D7] buông xuống chùm [G] vai

Xin cho [G] em một mớ tóc [Bm] nồng
Êm như [D7] nhung, để em gối [G] mộng
Mộng này là thần [Bm] tiên mộng và người quyến [Em] luyến
Và chập [Am] chờn [D7] những bóng dáng [G] quen

Xin cho [G] em một [Am] mớ tóc tơ xanh [D7] rờn
Xin cho [Am] em một [D7] mớ tóc tơ xanh [G] rờn
Xin cho em một [Am] mớ tóc tơ xanh [D7] rờn
Xin cho [Am] em một [D7] mớ tóc tơ xanh [G] rờn!

3. Xin cho [G] em còn một xe [Bm] đạp
Xe xinh [D7] xinh, để em đi [G] học
Từng vòng, từng vòng [Bm] xe là vòng đời nhỏ [Em] bé
Đạp bằng [Am] bàn [D7] chân gót đỏ [G] hoe

Cho em [G] leo từng con dốc [Bm] dài
Cho em [D7] suôi về con dốc [G] này
Rồi một ngày mai [Bm] đây ừng kỷ niệm êm [Em] ái
Chở về [Am] đầy [D7] trên chiếc xe [G] này

Xin cho [G] em nhiều [Am] thêm chuyến xe êm [D7] đềm
Xin cho [Am] em nhiều [D7] thêm chuyến xe êm [G] đềm
Xin cho em nhiều [Am] thêm chuyến xe êm [D7] đềm
Xin cho [Am] em nhiều [D7] thêm chuyến xe êm [G] đềm

Xin cho [G] em một [Am] chiếc áo như mây [D7] hồng
Xin cho [Am] em một [D7] chiếc áo như mây [G] hồng
Xin cho em một [Am] mớ tóc tơ xanh [D7] dờn
Xin cho [Am] em một [D7] mớ tóc tơ xanh [G] rờn

------------------------------
+ Tone ca sĩ:
- Thái Thảo [F] - Mắt Ngọc [G] 
- Loan Châu [E] - Hiền Thục [G] 

Nguồn: https://hopamviet.vn/chord/song/tuoi-ngoc-nu-ca-2/W8IUWIE8.html