Văn Cao

Văn Cao (15 tháng 11, 1923 – 10 tháng 7, 1995) là một nhạc sĩ Việt Nam nổi tiếng. Ông là tác giả của Tiến quân ca, quốc ca của Việt Nam, đồng thời cũng là một trong những gương mặt quan trọng nhất của tân nhạc. Văn Cao còn là một họa sĩ, nhà thơ với nhiều tác phẩm giá trị.

Thuộc thế hệ nhạc sĩ tiên phong, Văn Cao tham gia nhóm Đồng Vọng, sáng tác các ca khúc lãng mạn Bến xuân, Suối mơ, Thiên Thai, Trương Chi... ghi dấu ấn trong lịch sử tân nhạc Việt Nam. Sau khi gia nhập Việt Minh, Văn Cao viết Tiến quân ca, Trường ca Sông Lô, Tiến về Hà Nội... trở thành nhạc sĩ tiêu biểu của dòng nhạc kháng chiến. Sau vụ việc Nhân Văn - Giai Phẩm, Văn Cao phải đi học tập chính trị. Trừ Tiến quân ca, ca khúc của ông cũng giống như các nhạc phẩm tiền chiến khác, không được lưu hành ở miền Bắc. [cần dẫn nguồn] Đến cuối thập niên 1980, những nhạc phẩm này mới được biểu diễn trở lại. Năm 1996, một năm sau khi mất, Văn Cao được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh trong đợt trao giải đầu tiên. Ông cũng đã được Nhà nước Việt Nam trao tặng Huân chương Kháng chiến hạng nhất, Huân chương Độc lập hạng ba, Huân chương Độc lập hạng nhất

Tên ông cũng được đặt cho nhiều con phố đẹp ở Hà Nội, Thành phố Hồ Chí Minh, Hải Phòng, Huế, Đà Nẵng và Nam Định.

Theo wikipedia.org

Sáng tác của Văn Cao
Mùa xuân đầu tiên

1. Rồi dặt [E7] dìu mùa [Am] xuân theo én về Mùa bình [E7] thường mùa [Am] vui nay đã...

Làng tôi

1. [C] Làng tôi xanh bóng [G] tre, Từng [F] tiếng chuông ban [Em] chiều, Tiếng [F] chuông nhà thờ...

Bến xuân

Nhà [Em] tôi bên chiếc cầu soi [G] nước Em đến [C] tôi [Bm] một [Em] lần Bao lũ chim...

Quốc ca Việt Nam

Đoàn quân Việt [F] Nam đi, chung lòng [Dm] cứu quốc Bước chân [Bb] dồn vang trên đường gập ghềnh...

Buồn tàn thu

[Am] Ai lướt đi ngoài sương gió [Dm] Không dừng chân [E7] đến em bẽ [Am] bàng [G] Ôi vừa...

Bài viết liên quan