Thiên Ngôn

Vũ Quốc Hùng (nghệ danh Thiên Ngôn) sinh năm 1993, mang trong mình căn bệnh bại não bẩm sinh, khiến cậu không thể vận động bình thường, không thể đến trường nhưng vẫn luôn sống lạc quan và tạo ra những bản nhạc tình yêu tuyệt vời.

Thiên Ngôn chính là chủ nhân của hàng loạt ca khúc nổi tiếng như: Đừng bắt em phải quên và Em muốn quên (Miu Lê), Dù không là định mệnh (Minh Vương M4U), Hạnh phúc của anh (Tăng Nhật Tuệ), Người đứng sau em và Anh vẫn quen có em (Hồng Dương M4U), Nụ cười hạnh phúc (Vũ Duy Khánh)... Thế nhưng ít ai biết rằng, người tạo ra những sáng tác ấy là một chàng trai không thể tự di chuyển, không thể giao tiếp bình thường vì căn bệnh bại não bẩm sinh thể co cứng.

Và để tạo nên những bản tình ca ngọt ngào ấy, chủ nhân của nó đã phải gồng mình, dùng hết sức nâng những ngón tay, ngón chân rồi chật vật đầm đìa mồ hôi với những phím đàn đầy khao khát. Cảm động trước sự nỗ lực đó, chương trình Điều ước thứ 7 đã dành cho anh một bí mật nho nhỏ, hiện thực hiện hóa ước mơ – cũng như món quà dành tặng cho chàng nhạc sĩ này,

Chương trình dành một số đặc biệt nói về nhạc sĩ Thiên Ngôn - người đã không may mắn khi mắc căn bệnh bại não bẩm sinh, khiến anh không thể vận động như người bình thường, không thể giao tiếp trôi chảy với những người xung quanh.

"Thời gian có thể thiêu mòn ý chí của con người, và đã có những ngày tháng dài, tôi mặc cảm với chính mình, nhìn tôi chẳng khác gì một món đồ bỏ đi, đến cả vệ sinh cá nhân còn chẳng làm nổi, tôi còn có thể có ích ư?", Thiên Ngôn trải lòng về chính mình.

Mặc dù gia đình đã đưa anh đi chữa trị ở nhiều nơi, thậm chí sang cả Mỹ, Singapore nhưng kết quả vẫn không mấy tiến triển. Quyết không đầu hàng số phận, trong căn phòng nhỏ chỉ có bốn bức tường và chiếc máy vi tính cũ, cậu bé 9 tuổi Thiên Ngôn bắt đầu tự đi tìm niềm vui, nuôi hi vọng cho chính mình từ những con chữ ê a, những nốt nhạc trắng đen được viết từ… đôi chân.

Như loài hoa hướng dương luôn tìm đến ánh mắt trời, như sa mạc trắng khát khao một trận mưa rào, Thiên Ngôn mong muốn một ngày nào đó có thể viết nên những bài hát hoàn chỉnh, hẳn chắc đó chính là món quà mà ông trời ban tặng cậu. Những lời từ sâu thẳm trong tim, chẳng thể nói ra được, chỉ để dành trong tâm hồn, thủ thỉ cùng âm nhạc.

Gần 3 năm sáng tác nhạc trong căn phòng chỉ có chiếc đàn đã cũ làm bạn, ấy thế mà cả chục bản tình ca chân phương đã ra đời, xuất phát từ nỗi đau khi mất đi tình yêu tưởng như là định mệnh của đời mình.

Từ ngày được mọi người mến mộ âm nhạc của mình, Thiên Ngôn trở nên lạc quan hơn, yêu đời hơn, và cũng thấy cuộc sống trở nên thú vị hơn khi được có cơ hội đến dự những chương trình âm nhạc của các nghệ sĩ nổi tiếng. Và cũng từ ấy, ước mơ được có một đêm nhạc ngân vang những sáng tác của mình cứ thế lớn lên, thôi thúc chàng nhạc sĩ tật nguyền thêm cố gắng, nỗ lực và mạnh mẽ hơn.

Hiện thực hóa ước mơ của Thiên Ngôn, người nhạc sĩ chưa một lần được đến trường, chưa từng được tự mình đứng lên, cảm nhận đôi chân chạm trên mặt đất, chưa một lần có thể đan những ngón tay vào ôm mẹ một cái, "Điều ước thứ 7" đã bất ngờ tổ chức đêm nhạc "Âm vang của trời" ngập tràn trong sắc vàng của màu hoa hướng dương, du dương trong những sáng tác của Thiên Ngôn. Nam Cường, Bảo Trâm, Hồng Dương, nhạc sĩ Tường Văn, Vũ Duy Khánh, nhà văn Sơn Paris... cứ thế lần lượt xuất hiện, đi từ bất ngờ này tới bất ngờ khác, khiến cả khán phòng và bản thân Thiên Ngôn như "chết lặng" vì cơn sóng xúc cảm cuộn trào trong lồng ngực...

Theo dantri.com

 

Sáng tác của Thiên Ngôn
Sợ mất em

1. [G] Một mình trong đêm nhớ em [D7] nhiều lắm [Em] Từng giọt nước mắt cứ rơi [G] trong...

Anh vẫn quen có em

1. Anh vẫn [Am] quen, có [Em] em khi [G] buồn Anh vẫn [F] quen, có [G] em lúc [C]...

Dù không là định mệnh

1. Ở nơi [Am] ấy giờ đây em thế [Em] nào Có hạnh [F] phúc bên [G] người em lựa...

Giờ con mới biết

Ngày xưa [Am] ấy con vẫn bé [Dm] thơ Chằng hiểu [G] thấu những điều mẹ [C] làm Giờ mới...

Anh không muốn

1. [C] Cứ mỗi lúc anh nhìn em Đang vì [Em] ai mà nước mắt lăn dài Anh [F] đau...

Bài viết liên quan