Hồ Đình Phương

Hồ Đình Phương (1927-khoảng năm 1979) là một nhà thơ, ông đã viết lời cho nhiều ca khúc của các nhạc sĩ nổi tiếng trước 1975.

Hồ Đình Phương sinh ngày 1 tháng 3 năm 1927 tại Huế, chánh quán tại Phước Tích, tỉnh Thừa Thiên. Cha là Hồ Đình Huân - một vị quan triều Nguyễn, mẹ ông họ Võ. Mẹ mất sớm lúc ông còn nhỏ. Đến ngày chia đôi đất nước, gia đình phân tán, ông còn lại một mình ở Huế(với một phần gia đình hai bên nội ngoại).

Thuở niên thiếu, ông là học sinh của các trường Pellerin, Hồng Đức... Có bằng Tú tài Pháp, ông từng làm Giám đốc Hành chánh Bệnh viện Huế. Trong thời gian này ông viết rất nhiều thơ, sách và báo. Có lẽ vì quá xúc động với sự đau thương của đất nước và riêng sự đau thương của chính gia đình mình ông đã viết rất nhiều thơ, nhạc để nói lên tình yêu, sự đau khổ của quê hương và mơ ngày thanh bình...

Năm 1955, ông đã đem cả gia đình vào Nam để đi học. Ông tốt nghiệp Đại học tại Học viện Quốc gia Hành chánh, Sài Gòn năm 1958 và đã đậu thủ khoa. Là một nhà thơ nên những lời họa nhạc của ông nhẹ nhàng, chan chứa tình yêu và đầy ý nghĩa nên rất được mọi người ái mộ. Hồ Đình Phương đã tham gia cộng tác với các báo: Tiếng chuôngÁnh sángQuần chúngTân họcThẩm mỹPhụ nữVăn nghệ tiền phong...với tên thật hoặc với bút hiệu như Nhật Hồ hay Phương Nhật Hồ.

Khi ra trường ông được bổ nhiệm về làm Giám đốc Thuế vụ Thuế Trực thâu và Gián thâu ở tỉnh Long An. Khoảng năm 1960 ông về làm Phó Tỉnh trưởng tỉnh Ninh Thuận.

Sau một biến cố ngày 1 tháng 11 năm 1963, ông dạy trường Đại học Thương mại Đà Lạt một thời gian, sau làm Giám đốc Công ty Kỷ nghệ Giấy Đồng Nai ở tỉnh Biên Hòa.

Sau sự kiện 30/4/1975, ông đi học tập khoảng hơn hai năm, đến tháng 11 năm 1979 ông thì cùng vợ là Trần Thị Ngọc Oanh và bốn người con vượt biển bằng ghe và mất tích. Hiện hai người con gái của ông vẫn còn sống.

Hồ Đình Phương đã viết lời cho nhiều bài hát nổi tiếng trước 1975 cũng như có nhiều các nhạc sĩ đặt lời theo các tác phẩm thơ của ông. Ông đã sáng tác với tất cả tâm hồn của một người nghệ sĩ để ca tụng quê hương, cái đẹp thuần tuý của tình người mà lời nhạc sâu sắc, đầy xúc cảm còn lưu lại đến ngày hôm nay.

Theo wikipedia.org

Sáng tác của Hồ Đình Phương
Con đường xưa em đi

1. Con đường xưa em [Am] đi vàng lên mái tóc [Dm] thề ngõ hồn dâng tái [Am] tê Anh...

Đừng nói xa nhau

1. Đừng nói xa [Am] nhau cho tâm hồn đau khổ Đừng nói xa [Dm] nhau cho mắt lệ hoen...

Khuya nay anh đi rồi

1. Gió Lành lạnh buồn [Em] ơi Khuya [E] nay anh đi [Am] rồi Bao [Em] nhớ nhung xa [G]...

Đường về hai thôn

Đường về [Dm] thôn em duyên [F] dáng bên [Gm] ven sông con thuyền xuôi [A] mái [D7] Nhịp cầu...

Chuyến xe ba người

1. Trên chuyến xe năm [Am] nào về quê hương miền [F] Tây Có tôi em hai [Am] người đường...

Bài viết liên quan